Giới thiệu

`Bệnh của tôi sợ ... cây hoàn ngọc`



Đó là tâm sự ví von của chị Nguyễn Thị Thanh, (sinh năm 1959, ấp Vĩnh Chính, xã Vĩnh Hòa, huyện Chợ Lách, tỉnh Bến Tre. Điện thoại: 01635967998) khi nói về "kho tàng" bệnh nhưng bất trị nhiều năm của mình và cây hoàn ngọc là "ân nhân" giúp "xoa  dịu" cuộc sống vốn nhiều khốn khó của chị.

 

Gần 20 năm mòn mỏi vì bệnh

Với giọng nói chân chất, cởi mở chị Thanh cho biết: Cách đây chừng 20 năm  tự nhiên bệnh tật ập xuống: viêm phế quản mãn, viêm đại tràng co thắt, loét hành tá tràng, gan nhiễm mỡ, máu nhiễm mỡ, viêm đường tiết niệu, trĩ...mười mấy chứng bệnh cùng lúc ùa về.

"Tôi dám chắc, chả có ai sở hữu một gia tài bệnh như tôi đâu - Chị Thanh tếu táo cười. Đi khắp các bác sĩ từ Tây y đến Đông y nhưng bác sĩ bó tay lắc đầu vì nhiều bệnh quá, chữa cái này thì cái khác hành, cuối cùng cứ luẩn quẩn chả cái nào chữa được dứt điểm.

Thuốc Tây không xong, uống thuốc Bắc 1 năm, không thấy kết quả. Do uống quá nhiều thuốc nên người lúc nào cũng nóng nực, bứt rứt, ăn không được, ăn một ít thôi bụng cũng trướng phì ra vì không tiêu, không đi cầu được, không ngủ được. Chắc mọi người sẽ nghĩ tôi nói dối, nhưng đi cầu với tôi là cả một cực hình, có những lúc phải nửa tháng mới đi một lần. Đã mệt, ngủ không được, bị viêm đường tiểu nên có những đêm phải dậy cả chục lần. Cơ thể mệt mỏi, ốm yếu, sụt cân, gầy tong teo, còn có 36 kg. Da dẻ xanh xao, vàng vọt, xù xì, xám nạm, xấu lắm.

Thấy chùm bệnh "lê lết" của tôi nhiều người ái ngại thay, đến bác sĩ thấy cũng sợ luôn, vì nhiều khi nửa đêm nửa hôm chồng xốc nách chạy đi cấp cứu, huyết áp lên đến 180 -190mmHg, mệt, muốn xỉu, thở không nổi, phải chạy liền, để ở nhà chết không chừng.

Riêng bệnh viêm phế quản mãn thì tôi chán chường và mắc cỡ nhất, vì ngồi đâu cũng ho, ho suốt 4 năm, nhiều người xa lánh vì nghĩ tôi bị ho lao. Bác sĩ nói bệnh này đem theo suốt đời, không thể bớt được.

Mòn mỏi vì bệnh, kéo dài đến gần 20 năm không bớt, nhiều lúc hết tiền muốn buông tay cho số phận ra sao thì ra. Không thể đeo theo hoài được, vô cùng khốn khổ. Bệnh hoài làm gia cảnh mạt luôn, mượn tùm lum để chữa bệnh, có ai mà đi mượn vàng để chữa bệnh như tôi không, phải đóng lời đóng lãi, tiền vay bạc hỏi..."

Đã hết tiền, bệnh vẫn mang, vậy mà ông trời không buông còn bắt tội thêm. Cách đây chừng 3 năm, bác sĩ phát hiện thêm chị bị bệnh u nang buồng trứng. Chị đi khám rất nhiều nơi: bệnh viện 120 quân đội, bệnh viện Nguyễn Đình Chiểu, Trung tâm Hòa Hảo. Nơi nào cũng khuyên chị mổ, "nhưng đã kiệt quệ về kinh tế, không có tiền để mổ, với lại tâm lý sợ chết khiến tôi chấp nhận kệ nó ra sao thì ra" - Chị Thanh nghẹn ngào chia sẻ.

Gặp trà hoàn ngọc, diễm phúc lớn với tôi

Vô tình một lần xem ti vi thấy đang giới thiệu chương trình về trà Hoàn ngọc 7 Nga Tây Ninh, thấy hay quá, chị Thanh đã mua về dùng thử, "lúc đấy chắc cách đây khoảng 3 năm - chị Thanh nói - lúc đầu thì nghĩ uống hú họa cho vui, phước chủ may thầy, vì chữa trị oải quá rồi. Sau đấy thấy báo đài cũng giới thiệu nhiều về công dụng của trà nên kiên trì uống tiếp.

Thấy phát hiện càng uống càng khỏe, ăn được, ngủ được, đi cầu mỗi ngày, bụng nhỏ lại không còn phì nữa, không còn cảnh sùng sục mỗi đêm dậy đi tiểu. Thấy trà như thuốc tiên, thật là lạ, da dẻ hồng hào, đẹp hơn, mọi người đều ngạc nhiên và hỏi, già rồi uống gì mà da đẹp vậy. Sức khỏe đến nay hầu như đã bình phục hoàn toàn, cân nặng được 58 kg rồi. Đi khám các bác sĩ ngạc nhiên lắm, tự dưng các bệnh cùng lúc "ra đi" như chưa bao giờ đến vậy. Còn bệnh u nang buồng trứng cũng hết luôn, đi siêu âm bác sĩ nói không có u nang, bác sĩ không tin là tôi từng bị u nang và đã khỏi. Cuối cùng, loạt bệnh bất trị của tôi cũng biết sợ cây hoàn ngọc.

Uống trà 3 năm nay, cả trăm hộp rồi, nhưng uống đến hộp thứ 57 là đã phát hiện hết bệnh. Ngày tôi uống 5 gói lọc cho vào bình thủy 2 lít, có những ngày phải uống đến 2 bình thủy tức là 10 gói, vì 1 bình không đủ, cơ thể mất nước nên lúc nào cũng thấy khát. Bây giờ hết bệnh chỉ uống 3 gói để phòng và tăng sức đề kháng. Đến nay, tôi không còn phải uống thuốc Tây nữa, không phải lo tiền "cho" bác sĩ nữa.

Bệnh đã khỏi nhờ trà hoàn ngọc, đây là một diễm phúc lớn mà tôi có được. Nhưng lòng tôi không bớt nguôi ngoai, vì bệnh tật triền miên khiến con cái 4 đứa không đứa nào được vào đại học dù cũng thi đỗ. Chúng phải chấp nhận đi làm để nuôi sống bản thân và đỡ đần thuốc thang cho mẹ. May cũng nhờ con cái đi làm trả nợ dần mới đỡ. Vợ chồng tôi cảm thấy mắc nợ các con.

Bây giờ tôi tin trà hoàn ngọc còn hơn là tin bác sĩ. Tôi niệm cầu mong sao bà Bảy Nga luôn mạnh khỏe để loại trà này sẽ tồn tại mãi cho người dân được hưởng lợi, nhất là những người nghèo không có điều kiện đi bệnh viện".